Sự công bằng chưa bao giờ cảm thấy với tôi như một lý tưởng, mà như là mảnh đất nơi tự do dám nảy mầm. Điều thu hút tôi đến với Fair3 không phải là sự phấn khích của đổi mới hay đầu tư, mà là một niềm tin yên tĩnh — niềm tin rằng sự công bằng tự nó mang một giá trị thiêng liêng, một giá trị cần phải được chứng minh là đúng, chứ không chỉ đơn thuần được nói ra. Vì vậy, tôi đã quyên góp 200.000 đô la cho Quỹ Fair3 — không phải để sở hữu, không phải để tuyên bố, mà để giúp một điều gì đó bền vững bén rễ. Và tôi biết đây sẽ không phải là lần cuối cùng. Tôi sẽ lại cho đi, vì công việc của sự công bằng không bao giờ kết thúc; nó chỉ ngày càng sâu sắc hơn. Trong số đó, 5.000 đô la đã được gửi đến các gia đình của những người đã mất trong các cuộc biểu tình ở Indonesia — những người mà tên tuổi có thể phai nhạt khỏi các tiêu đề, nhưng câu chuyện của họ nhắc nhở chúng ta rằng bất công không bao giờ xa xôi. Nó sống gần gũi, dưới làn da của chúng ta, cho đến khi chúng ta chọn đối mặt với nó. Đây không phải là một hành động từ thiện, mà là sự đoàn kết — một lời hứa nhỏ để giữ cho sự công bằng sống động không phải như một khẩu hiệu, mà như một thực hành. Bởi vì sự công bằng, giống như tình yêu hay niềm tin, không phải là một điểm đến. Đó là điều mà chúng ta phải chọn — một lần nữa và một lần nữa — với sự dịu dàng, với lòng dũng cảm, và với cả hai bàn tay mở ra.